Ngày xưa có Thánh Gióng
Quê ở làng Sóc Sơn
Mẹ sinh ra bé xíu
Như cái kẹo không hơn
Mẫu giáo không thèm đi
Bởi giản đơn là vẫn
Chả biết nói năng gì
Rồi một ngày giặc tới
Oánh dân làng te tua
Cả làng Gióng kháng chiến
Nhưng thật không ăn thua
***
Thế rồi Gióng ngồi dậy
Khua tay và khua chân
Ăn xong ba đấu gạo
Gióng bỗng thành siêu nhân
Siêu nhân Gióng oánh giặc
Nhổ tre quật thôi rồi
Ngựa siêu nhân phun lửa
Quân thù thua tả tơi
Quân thù thua tả tơi
Siêu nhân Gióng về giời
Mấy ngàn năm tiên giới
Siêu nhân tuyền rong chơi
***
Rong chơi qua xứ Quảng
Thấy dân tình lầm than
Cầu cơm no áo ấm
Nghe chừng rất gian nan
Gióng siêu nhân hô biến
Tay bấm độn mấy vòng
Đầu thai vào nhà nọ
Làm con trai nối lòng
Nhà nọ mừng hoan hỉ
Hoài Bảo – lấy làm tên
Đi xem thầy, thầy bảo
Thằng này người cõi trên
***
Thầy đúng là thầy thật
Phán trúng phóc không sai
Hoài Bảo tròn ba chục
Đã lừng danh xứ này
Nhân dân mừng vui lắm
Được Thánh Gióng tái sinh
Chắc chắn rồi đêm tối
Sẽ phải nhường bình minh!
Bình thêm (còm):
Hình như cụ thân sinh
Cũng là người thượng giới
Được Ngọc Hoàng phái tới
Giúp dân xứ Quảng Nam
Đầu thai xuống ngài làm
Chức Bí thư tỉnh ủy
Ngài xây thành đắp lũy
Vinh thân và phì gia
Nên Hoài Bảo chắc là
Con nhà nòi chính cống
Xưa cơm kho cá bống
Ăn rồi đánh giặc Ân
Nay tẩm bổ bát trân
Sơn hào và hải vị
Nom có vẻ nặng ký
Gióng nào chẳng tốt ăn
Thánh này mà ăn á
Cỡ phải như thuồng luồng
Thánh này mà khua á
Chỉ tay mười ngón luôn
Sứ Quảng thật tốt phúc
Thánh đã hiển thế rồi
Tre giờ là bàn phím
Giặc nào cũng tả tơi...
Nguồn: Thơ Quán Bựa
NGÀY XƯA CÓ THÁNH GIÓNG...
Reviewed by Đỗ Tuấn Anh
on
06:45
Rating:
Không có nhận xét nào: